VIETNAM APPRAISAL AND INSPECTION Co.ltd
21/11/2024 20:01:23
Chuyện thời FA (Forever Alone)
Nàng nhỏ nhắn, xinh xắn, trắng trẻo ăn nói nhẹ nhàng, gia đình cơ bản, có cửa hàng kinh doanh riêng do nàng làm chủ, thu nhập rất ổn định nhưng … ế. Có thể mọi người thắc mắc đã bao nhiêu mà đã gọi là ế? Dạ thưa, trông ngoài nàng chỉ như 30 nhưng thực là ngoại tứ tuần, mọi người nói tại nàng sống hơi khép mình.
Chàng đẹp trai vào loại bình thường, làm công chức nhưng mải chơi nên cũng ... ế, có người nói mải chơi chắc là chơi bời nên không ai dám! Xin thưa không, chàng ham chơi là chơi thể thao thôi, nhưng phải cái ham quá, vui quá nên “quên” lấy vợ, đấy là cái cớ chàng trả lời còn thực ra với lương công chức quèn chỉ đủ nuôi thân, không dám lấy vợ, sợ không nuôi được thêm con.
Chàng và nàng học cùng phổ thông, cùng hội FA nên thi thoảng có họp nhóm café, giải khát tâm sự với nhau cho vui, nhiều khi quá đà sang cả những chuyện bạn bè khác giới thường không nên nói với nhau nhưng kệ, chả ai buồn để ý. Bạn bè trong lớp thấy thế thì hùa vào gán ghép, khen đẹp đôi, nhưng chàng dửng dưng, nàng cũng dửng dưng, lý do chung rất đơn giản, chơi với nhau đã hơn 20 năm rồi nên nhờn, yêu nhau thấy ... khó khó.
Thực ra cũng có nhiều đám giới thiệu, nhưng không hiểu vì lý do gì mà nàng không chấp nhận, nàng cũng không xác định rõ ràng được tại sao nhưng nàng cũng đã mơ hồ nhận thấy mọi sự so sánh đều là so với chàng vì thực ra ngoài chàng thì nàng không có nhiều bạn khác giới khác để làm chuẩn.
Chàng cũng vậy, đi làm được khen là ngoan, gia đình, bạn bè, anh chị trong cơ quan cũng giới thiệu luôn, nhiều khi chàng bị bội chi vì được giới thiệu, có tuần đến 2 đám làm ảnh hưởng không nhỏ đến túi tiền lương công chức vốn không được rủng rỉnh cho lắm. Và rồi ham vui, chàng cũng lảng dần với cái cớ cũng không đâu, mơ hồ thì không bằng nàng cả về ngoại hình lẫn thu nhập nhưng tại sao chàng không lấy nàng, vì trông nàng trẻ đấy nhưng là với người ngoài, với chàng thì nàng đã già rồi.
"Này, mày không nhanh là hết trứng không đẻ được đâu!" Câu nói của con bạn thân làm nàng sực tỉnh, chán quá, nói thực lòng cũng thấy muốn lấy rồi đấy chứ, nhiều người nói quá không chịu được, ngày thường thì không sao nhưng đến giỗ chạp hay tết nhất rõ đau đầu vì gặp ai cũng hỏi đúng một câu "bao giờ lấy chồng", thế đành trốn ở nhà ngủ, ai gọi cũng kệ, vùi đầu vào đống chăn gối và ôm cái ti vi làm bạn. Nàng cũng quá chán rồi, cuộc sống dường như không còn ý nghĩa gì nữa ngoài việc kiếm tiền, mà kiếm nhiều cho ai, vì cái gì thì nàng không trả lời được.
Này, chán quá, chả thiết sống nữa, tớ muốn chết cho xong!!! Nàng tâm sự với chàng trong một buổi trà dư – sinh tố hậu như bao buổi tâm sự khác, chỉ khác ở chủ đề khiến chàng giật mình.
Dở hơi à! Hết khôn dồn dại, tự dưng sao mà lại muốn chết thế? Chàng tiếp chuyện bâng quơ
Thì mất hết mục đích rồi, chả thiết sống, chỉ muốn dứt hết nợ đời rồi chết cho đỡ chán!!!
Tưởng chuyện gì, cái này cũng giống chàng, nhưng vì chàng vẫn hơn nàng vì còn có chỗ chơi và được giao tiếp nhiều trong công việc nên cũng đỡ buồn chán hơn, nhưng dạo này tự biết cũng không còn trẻ và khỏe như xưa nữa nên chàng càng chơi càng thấy đuối hơn, nhanh mệt mà hay thua nên nghỉ nhiều ở nhà vì thể thao vốn dành cho người hiếu thắng mà..., và rồi cũng như nàng, chàng cũng chỉ biết ôm cái ti vi, lướt phây, đọc báo mạng vào các buổi tối phải ở nhà nhiều hơn nên cũng ngấm. Về đường công danh thì lẹt đẹt do thẳng tính, hay nói thẳng nên phấn đấu mãi không thoát được cái chức ca ve (chuyên viên), công việc thường ngày thì mãi vẫn thế, toàn báo cáo với số má, nhàm chán, vô hồn.
Ờ, tôi cũng thấy chán, thế lúc nào dứt hết nợ thì bảo cho tôi chết với!!! chàng hùa vào, chả biết nói thật hay đùa, còn nàng không nói gì, chỉ nhìn xa xăm, vô định, toan tính … buổi tối mất vui, chả ai nói câu nào, mỗi người một mạch tư duy
Nợ đời có sống đến nghìn tuổi cũng không trả hết, càng sống càng nhiều nợ thì có, chàng biết thừa đi nhưng cũng chạnh lòng, "chết" không chỉ nói mà được, đâu có dễ thế !!!
Ngô Gia Cường