VIETNAM APPRAISAL AND INSPECTION Co.ltd
21/11/2024 19:37:28
CHUNG KẾT (tập tụe viết tường thuật thể thao)
12 giờ trưa thì trận chung kết giải giải đôi nam Tennis cup BNI Hà Nội 2016 lần thứ nhất giữa hai chapter Apollo và Pioneer mới bắt đầu, trên sân chỉ còn lại Ban tổ chức và cổ động viên của hai đội vào đến chung kết, cổ động viên các đội khác hầu như đã chuyển sang “thi đấu” bữa trưa tại quán Hải Xồm rồi, thêm một số cầu thủ không thi đấu nhưng cũng nán lại để cổ động cho cả hai đội. Đội cổ động của Apollo lúc đầu chỉ có tôi và một cậu nữa không biết tên, sau có thêm Hà – Chủ tịch, khi trận đấu bước vào trận chung kết thì có thêm Tình, Mạnh, tính cả tôi và hai cầu thủ không thi đấu là anh Tiệp và anh Sơn thì đội cổ vũ của Apollo có 7 người cho vòng trận chung kết, đội bạn thì đông hơn, khoảng 20 người. Để khái quát chung được trận đấu thì xin giới thiệu sơ bộ về năng lực hai đội trong trận chung kết.
Để vào đến trận chung kết thì cầu thủ cả hai đội đều đã phải thi đấu 4 trận trước đó, đôi nam của đội Pioneer là hai thanh niên tuổi khoảng dưới 30 cao lớn, khỏe mạnh, trình độ rất cơ bản, đánh rất hợp đôi vì chắc đã được tập luyện với nhau nhiều rồi, theo trình độ của đội Apollo thì khó có thể tìm ra điểm yếu, tại các trận đấu vòng bảng và loại trực tiếp, bộ đôi này đều thắng chóng vánh với tỷ số chênh lệch rất cao, ở vòng bảng đôi này đã thắng chính đội anh Sơn – Tiệp rất nhanh với tỷ số 6-1, các trận khác thì đối thủ cũng không lên được quá 2 game. Do ít mất sức và được nghỉ lâu hơn trông thể lực còn rất dồi dào, trước trận chung kết hai cầu thủ còn rủ nhau dạo bóng cho đỡ chồn chân.
Ngược lại, đôi thi đấu của Chapter Apollo có vẻ không được “chuyên nghiệp” lắm, anh Hải thì đã hơn 45 tuổi ham đá bóng, tennis và cả môn bia rượu nữa. Khôi tuy còn trẻ, có được tập tành đàng hoàng nhưng nghỉ chơi cả năm rồi, thậm chí vào giải phát bóng không được tự tin lắm, tuy nhiên Khôi mới rủ được anh Hải tham gia cùng sân được hai tháng nên cũng đã từng đứng đôi với nhau được vài trận.
Do trình độ chuyên môn của các đội tham gia giải có chênh lệch nên vòng loại thì bộ đôi này thi đấu có vẻ nhàn nhã nhưng đến vòng loại trực tiếp thì khán giả xem cũng hơi lo, trận bán kết cả đội coi thường, xác định đương nhiên thắng nhưng yêu cầu là phải thắng thật nhanh để tập trung sức cho trận trung kết. Thế nhưng khi mới vào trận anh Hải hơi "khớp", để đội bạn dẫn trước 4:2, ở ngoài phải nghiên cứu điều chỉnh chiến thuật, và cũng may mà về cuối anh Hải lấy được phong độ, lội ngược dòng liên tục 4 game và thắng 6-4, mệt phờ râu nên đội phải xin Ban tổ chức cho nghỉ 15 phút trước trận chung kết để lấy lại sức, được cái anh Hải càng đánh càng hay nên anh em cũng yên tâm hơn, trong trận chung kết
Do nắm vững được khả năng hai bên nên vào trận chung kết, toàn đội xác định là Apollo đã có cup rồi, về màu thì xét về tương quan lực lượng khả năng cao là bạc nên cả có gì để mất, thống nhất để hai cầu thủ chủ động, không can thiệp về chiến thuật nhưng yêu cầu phải tập trung, đánh theo đúng bản năng, hết mình là được, còn lại là cổ động viên lo hết, hô hào hết mình...
Như dự đoán, chỉ chưa đến 7 phút đầu đã xong 3 game, tỷ số là 2-1 nghiêng về đối thủ một cách chóng vánh, hai đội đổi sân nhưng … điều bất ngờ nhất đã xảy ra, một cầu thủ được đánh giá cao có khả năng tương đối toàn diện ở các vị trí bất ngờ bị chuột rút, mà chuột rút tương đối nặng trong khi trận đấu chỉ mới xảy ra, các tình huống giằng co gần như chưa có, theo đánh giá sơ bộ của tôi thì việc chuột rút chủ yếu do yếu tố tâm lý khi bước vào trận chung kết quá căng thẳng vì cứ theo những gì trải qua suốt giải thì cầu thủ này thi đấu tương đối nhàn, không mất sức.
Tận dụng được yếu tố này, sau khi nghỉ xoa bóp khoảng 10 phút, hai đội tiếp tục thi đấu và Apollo gỡ được 2-2 nhưng thua tiếp 2-3. Hết game thứ 5 thì đối phương lại bị chuột rút xin tạm nghỉ, tình hình sức khỏe xấu đến mức đội bạn đã tính đến tình huống xin với ban tổ chức giải cho đổi cầu thủ.
Ban tổ chức thông báo trường hợp này không có trong điều lệ thi đấu nên xin ý kiến của Apollo nhưng do đề xuất này quá vô lý và chưa bao giờ có nên thấy khó chấp nhận quá, nếu thế thì bên Apollo cũng phải được đổi người chứ, … ai chả đánh suốt từ sang đến giờ rồi, một bên được đổi lại thành “gà sống đá gà chết” à???. Đại diện ban tổ chức cũng thấy không ổn và không đồng ý cho đổi người nhưng cho phép kéo dài thời gian để cầu thủ bị chuột rút có thể phục hồi.
Anh Hải có vẻ phởn chí “tôi vô tư, bây giờ đánh đơn cũng vẫn được” anh em thấy hy vọng lại lần nữa vụt sáng. Lần này tình hình chấn thương của đội bạn có vẻ nặng hơn, cả đội Apollo đã nghĩ đến việc đối thủ phải xin thua rồi, đội cổ động viên và cầu thủ Apollo còn tranh thủ chụp ảnh cứ như là giải đã về tay rồi, chỉ thiếu mỗi cái cup nữa thôi. Nhưng mọi sự không đơn giản thế, được sự cổ vũ khuyến khích của cổ động viên và chăm sóc của bác sĩ không chuyên, đội bạn lại có thể tiếp tục sau 15 phút dưỡng thương.
Nhanh chóng, ở game thứ 6 khi tỷ số là 13-30 tạm nghiêng về Apollo và game đấu chưa được 3 phút thì anh Hải đột nhiên giơ tay xin dừng trận đấu, đúng cúi đầu, chống vợt ra chiều đăm chiêu, ở ngoài không ai hiểu chuyện gì, vừa nãy anh còn “tinh tướng” lắm cơ mà, hóa ra cũng thường thôi, chuột rút đã “bắt” cầu thủ thứ hai nhưng lần này là đội nhà mình, toàn đội tập trung bẻ chân, xoa bóp, nước non … trận đấu tạm dừng lần thứ ba khoảng 10 phút, tôi đoán kiểu này cũng chuột rút vì áp lực thi đấu thôi chứ anh Hải là người có sức, tôi từng chơi tennis với anh nhiều rồi, kiểu ham chơi đến quá trưa ngoài nắng là thường xuyên, ở đây lại được chơi trong nhà thì cũng không hao sức của anh đến như vậy được.
Trận đấu lại tiếp tục nhưng theo chiều hướng giằng co, tỷ số 3-3 rồi 4-3 nghiêng về phía Pioneer, thì một lần nữa trận đấu lại phải ngừng trong khi thi đấu, lần này đến từ sức ép của cổ động viên lên tổ trọng tài, mặc dù đã thu xếp thêm 2 trọng tài biên nhưng theo nhận định của chúng tôi, trọng tài mắc quá nhiều lỗi mà chủ yếu gây thiệt thòi cho đội Apollo, trong đó hai pha phát bóng của Khôi vào vạch thì trọng tài bắt ngoài, một quả đánh cuối ngoài sân của đối phương thì trọng tài bắt trong, thậm chí trọng tài biên bắt ngoài trọng tài chính bắt trong.
Cầu thủ đội nhà thì phản ứng nhẹ nhàng nhưng đội cổ động thì rất gay gắt, có game đấu hai đội phải đánh lại đến hai lần vì đều gặp phải tình huống quá “nhạy cảm” trọng tài không dám quyết. Toàn bộ hai đội cổ động viên của cả hai bên đều có phản ứng quyết liệt vì xử pha bóng có lợi cho bên này thì thiệt cho bên kia, áp lực từ cổ động viên cao đến mức cuối cùng trọng tài phải tự xin … thay người đồng thời bổ sung thêm 2 trọng tài biên thì vấn đề trọng tài mới tạm ổn.
Khi tỷ số 4-4, đồng hồ chỉ 12 giờ 35, một lần nữa trận đấu lại phải tạm ngừng vì lý do chuột rút, nhưng lần này chuột rút cùng một lúc hai cầu thủ chia đều cho hai đội, cùng nằm trên một sân cùng được bẻ chân chạy chữa, lần này không có đề xuất thay người, mà đề xuất chuyển sang đánh đơn giữa hai cầu thủ còn lại chưa bị “chuột bắt”, tất nhiên là đề xuất vui thôi, chưa bao giờ tôi chứng kiến một trận đấu nhiều kịch tính đến như vậy.
Khoảng 13 giờ thì trận đấu lại tiếp tục, lợi thế về tỷ số là ngang nhau, lợi thế về sức khỏe cũng tạm thời ngang nhau thì cục diện trận đấu nghiêng về Pioneer 5-4. Pha bóng đáng nhớ nhất là khi điểm trận đang là 30-40, Khôi tóc giao bóng, tình huống giằng co, Pioneer có pha bóng lốp sâu cuối sân, Khôi tóc chuyển vị trí đánh một quả Xì mát cuối sân sát lưới dọc dây ăn bàn, phải nói thêm đây là kỹ thuật khó thực hiện trong tennis do đòi hỏi độ chính xác cao, không phù hợp với tình trạng thể lực không còn tốt và trong pha bóng quyết định của trận đấu, khi Khôi giơ vợt tôi đã nghĩ là trận đấu kết thúc … cuối trận tôi hỏi Khôi sao liều thế, cậu ấy bảo “lúc ấy em có biết lúc đấy tỷ số bao nhiêu đâu, đánh là đánh thôi”, đúng là căng thăng quá, điếc không sợ súng.
Khi tỷ số là 5-5, cả hai đội đều đã rất mệt, đồng hồ chỉ 13 giờ 20, một số cổ động viên của các đội khác không chờ được nữa đã bỏ ra uống bia, căn cứ vào giờ và sức khỏe hai đội, trọng tài chính, ban tổ chức và hai đội lại phải hội ý lần thứ hai để quyết đánh theo hình thức chênh 2 game hay tie break luôn. Đội Apollo thì vẫn “máu” yêu cầu đánh như giải quốc tế, chênh 2 game, 6 đều mới đánh tie break, … nhưng cuối cùng thống nhất đánh luôn tie break.
Đội Pioneer giao bóng trước, thua ngay 1 điểm, cổ động viên Apollo reo ầm cổ vũ, đến lượt Khôi phát bóng ăn ngay quả đầu, 2-0 nhưng đến pha tiếp theo thì đội bạn ăn được mini break, nhưng kể từ đây thì tỷ số điểm chỉ đến về một bên, liên tục, đều đặn, … đội bạn "ke cứng", các pha bóng không còn linh hoạt nữa thay vào đó là chuyển sang đánh an toàn nên mất hoàn toàn lợi thế về thể lực cũng như đấu pháp, bên Apollo càng đánh càng sung, khi mà tỷ số là 5-1, và khi Khôi phát bóng thì vấn đề chỉ còn là thời gian, mọi người chỉ còn chờ trọng tài tuyên bố kết quả nữa, bên bạn gần như không còn tinh thần thi đấu nữa và game tie break kết thúc chóng vánh với tỷ số 7-1 sau loạt tie break đầy cân não. Niềm vui vỡ òa, cảm xúc khó tả, mọi người nhảy cẫng lên, hò hét, chúc tụng nhau ... , tiếc là không nhiều thành viên Apollo được cảm nhận cảm giác này.
Chung cuộc, sau gần 90 phút thi đấu với 5 lần nghỉ giữa chừng do vận động viên của cả hai bên bị chuột rút, trong đó 1 lần cả hai bên cùng bị chuột rút, 1 lần dừng do đổi trọng tài chính và tăng 2 trọng tài biên, Apollo đã thắng 6-5. Thể thao luôn là như vậy, không phải đội mạnh đương nhiên thắng mà luôn luôn có sự bất ngờ trong việc tưởng như hiển nhiên, điều khó tưởng đã xảy ra, con voi đã chui lọt qua lỗ kim.
Apollo vô địch giải BNI Hà Nội lần thứ nhất 2016 trong sự căng thẳng, mệt mỏi của cả cầu thủ và cổ động viên nhưng trên hết là vui và tự hào về màu cơ sắc áo. Niềm vui này được tăng lên nhiều lần sau khi Apollo đã thành lập đội tennis được 2 lần nhưng đều tan, số người chơi thì đông nhưng sinh hoạt rải rác ở nhiều câu lạc bộ, nó nhen nhóm lên việc tái thành lập đội Tennis Apollo lần ba và sẽ thu hút được sự chú ý của cả Chapter hơn nữa (có chút ghen tỵ với đội bóng đá) cả về công tác tổ chức cũng như tinh thần cổ vũ.
Viết vì niềm tự hào đã là thành viên của gia đình Apollo – Ngô Gia Cường